Có bao giờ quý vị đến tham dự một buổi nhóm, có hát ca ngợi Chúa nhưng trong lòng lại nặng trĩu, tâm trí thì lại lo nghĩ đủ thứ, và sau khi kết thúc buổi nhóm, chợt nhận ra mình vẫn chưa thật sự gặp Chúa?
“Một người cha dẫn con trai mình đi dã ngoại ở vùng núi. Vào buổi sáng sớm khi sương còn đọng trên lá, thì hai cha con đứng trước một vách đá hùng vĩ. Người cha nói với cậu con trai: Con ơi, hãy tin ba, bước theo ba, con sẽ thấy một cảnh đẹp tuyệt vời chưa từng thấy,” Nhưng khi đến nửa chừng dốc, cậu bé chỉ nghe thấy tiếng gió thổi mạnh, đường đi thì hẹp, sườn dốc gồ ghề, nên chân cậu bé đã chùn bước vì sợ hãi, dù người cha đã từng nhiều lần giữ được cậu bé bị khi trượt chân, nhưng cậu bé vẫn nghi ngờ và nói: “Con không tin đây là con đường an toàn.” Cuối cùng, cậu quay về, và bỏ lỡ khoảnh khắc tuyệt vời đứng trên đỉnh núi ngắm bình minh rực rỡ với cha mình”
Có thể sáng Chúa Nhật, chúng ta bước vào HT. Âm nhạc vang lên, lời tôn vinh Chúa hát lên, nhưng chúng ta vẫn bỏ lỡ khoảnh khắc tương giao với Cha thiên đàng vì tâm trí vẫn đang mải mê nghĩ về công việc, nỗi lo trong tuần. Điều này không mới. Dân Y-sơ-ra-ên cũng từng nhóm lại, từng ca hát, mà tấm lòng của họ vẫn xa cách Chúa. Họ không thiếu lời ca, nhưng lại thiếu sự vâng phục và tin cậy Chúa hoàn toàn.
Trong số các Thi Thiên, có những Thi Thiên nhấn mạnh đến quyền cai trị của Đức Chúa Trời trên toàn cõi vũ trụ. (Thi Thiên 24, 27, 93, 96-99). Thi thiên 95 là một thi thiên điển hình của sự "vượt bậc" trong nội dung khẳng định “mọi vật hiện hữu đều do Đức Chúa Trời tạo dựng Đáp ứng với điều này là sự thờ phượng và lòng biết ơn sẽ cặp theo. Đây là chương sách thuộc quyển 4 trong bố cục 5 quyển của toàn sách Thi thiên với 5 chủ đề ứng 5 sách Môi-se
Quyển 1 – Con người và sáng tạo – Sáng thế ký
Quyển 2 – Sự giải cứu và cứu chuộc – Xuất ai cập
Quyển 3 – Sự thờ phượng và Nơi Thánh – Lê vi ký
Quyển 4 – Hoang mạc và đường lối của Chúa – Dân số
Quyển 5 – Lời Chúa và sự ngợi khen – Phục truyền
Thi thiên 95 vừa đưa ra lời khuyên cho sự ca ngợi của dân sự, và vừa đưa ra lời cảnh báo cho sự bất tuân của dân Ysoraen thời bấy giờ. Kinh Thánh không chỉ mời gọi chúng ta tôn ngợi Chúa, mà còn hướng dẫn cách bước vào sự hiện diện của Ngài.
I. LỜI KÊU GỌI CA NGỢI VỚI LÒNG CẢM TẠ (1-5)
1Hãy đến hát xướng cho Đức Giê-hô-va, Cất tiếng reo mừng cho Vầng Đá cứu rỗi của chúng ta. 2Chúng ta hãy đến trước mặt Chúa với lòng cảm tạ, Và reo mừng hát ca ngợi Ngài. 3Vì Giê-hô-va là Đức Chúa Trời vĩ đại,Là Vua cao cả trên tất cả các thần. 4Các vực sâu của đất đều ở trong tay Ngài; Những đỉnh núi cũng thuộc về Ngài. 5Biển thuộc về Ngài vì chính Ngài đã dựng nên nó; Còn đất khô do tay Ngài nắn thành.
Mở đầu Thi thiên 95 là lời kêu gọi cho sự thờ phượng với lòng biết ơn.
- Đến (không phải xem lễ), mà để hát xướng cho Ngài
- Đến (không phải im lặng), mà là để cất tiếng reo mừng cho Vầng Đá cứu rỗi
Thuật ngữ "Vầng Đá cứu rỗi " mô tả Chúa là Đấng bảo vệ và giải cứu dân của Ngài. Trong thế giới cổ đại, những tảng đá lớn là nền móng vững chắc nhất cho một tòa nhà. Việc Đức Chúa Trời ví Ngài như là "tảng đá" là bóng che, ngụ ý rằng không có gì an toàn hơn là ở trong Ngài.
- Phục truyền 32:4 Ngài là Vầng Đá, công việc Ngài thật toàn hảo
- I Sa-mu-ên 2:2 “không có tảng đá nào như Đức Chúa Trời của chúng ta”
- Thi Thiên 18:2 “ Ngài là vầng đá, đồn luỹ, Đấng giải cứu, nơi nương náu
Dưới bóng của tảng đá che phủ chính là bóng mát cho vùng mệt mỏi, Ngài chính là bóng mát, che phủ dân Ngài bằng quyền năng của Ngài, vì nơi nương náu cho ai yêu mến danh Ngài,
Chúng ta được bảo đảm qua sự cứu rỗi, được an toàn trong Đức Chúa Trời vĩ đại Điều này khơi dậy cho một tấm lòng bình an, sẵn sàng cất tiếng ngợi khen Ngài
Vì sao phải ca ngợi Chúa, vì Ngài xứng đáng nhận được sự tôn thờ
· Ngài là Đức Chúa Trời vĩ đại, nguồn gốc của mọi sự sáng tạo: núi non, biển cả và đều thuộc về Ngài.
Tác giả kêu gọi sự ca ngợi lớn tiếng “reo mừng”, khi khẳng định Đức Chúa Trời "cao hơn" các thần khác, tác giả không có ý nói rằng có những thần khác ngoài Đức Chúa Trời. Nói đúng hơn, tác giả nhắc nhở rằng tất cả các thần khác của các tôn giáo sai lạc khác đều là tưởng tượng
- Phục Truyền 4:35 “Giê-hô-va là Đức Chúa Trời, ngoài Ngài không có chúa nào khác”
- Ê-sai 45:21 “…Ngoài Ta, chẳng có Đức Chúa Trời nào khác, là Đức Chúa Trời công chính và là Cứu Chúa, Ngoài Ta không có Đấng nào khác
- Giăng 1:3 “Muôn vật đều do Ngài tạo dựng”
Chỉ có một Đức Chúa Trời hiện hữu, và chỉ một mình Ngài tạo dựng, duy trì và tể trị toàn cõi vũ trụ và mọi tạo vật Ngài dựng nên. (Bầu khí quyển chúng ta đang hít thở sẽ không còn nếu Ngài không duy trì nó, chính quyền năng của Ngài đã khiến muôn vật tiếp tục được tồn tại).
Kinh Thánh thường sử dụng hình ảnh núi cao, biển sâu hay thung lũng để tượng trưng cho những nơi cao sâu, hung vĩ
ý tưởng này mô tả Đức Chúa Trời là chân thật và duy nhất chỉ có Ngài xứng đáng được ca ngợi
Như vậy chúng ta được kêu gọi đến để gặp Chúa, đến để phục vụ Ngài (đem theo lời ca tiếng để hát xướng cho Ngài) (Chắc hẳn không ai đến nhà bạn chơi mà đi tay không, hoặc đến dự tiệc mà lại không đem theo quà)
Lòng biết ơn và niềm vui là điều cần thiết khi bước vào sự hiện diện của Ngài để thờ phượng Ngài. Quan điểm này cũng được nhắc nhở trong các Tân Ước
- Philip 4:4-6, Hãy vui mừng…đừng lo lắng, nhưng trình dâng mọi sự cho Ngài
- Côlose 4:2, Hãy thành tâm tỉnh thức cầu nguyện và tạ ơn
- Epheso 5:20 Dâng lời cảm tạ Chúa trong mọi việc
Cầu xin là điều bình thường nhưng việc tạ ơn Chúa vì Ngài đã đáp lời cầu nguyện lại càng quan trọng hơn, (chỉ có cầu xin mà quên cảm ơn là điều thiếu xót), điều này bao gồm cả khi Ngài không/chưa đáp lời theo cách chúng ta mong muốn. Ngài muốn nâng chúng ta lên 1 bước cao hơn trong bước đường đi theo Ngài với lời mời gọi thứ 2
II. LỜI KÊU GỌI TRONG SỰ ĐẦU PHỤC (câu 6-7)
Lời ngợi khen Chúa được thực hiện bằng những bài ca vui mừng trong tiếng reo hò mạnh mẽ. Chuyển tiếp qua câu 6, là lời kêu gọi tôn ngợi và thờ phượng Chúa một cách sâu sắc hơn. Đến để ngước mắt lên thờ phượng Chúa và hạ cái tôi mình xuống để tôn thờ Ngài
6Hãy đến cúi xuống mà thờ lạy Đức Giê-hô-va; Hãy quỳ gối xuống trước Đấng Tạo Hóa của chúng ta! 7Vì Ngài là Đức Chúa Trời chúng ta: Chúng ta là dân của đồng cỏ Ngài Và là chiên do tay Ngài dìu dắt.
Thái độ bên trong lại quan trọng hơn, việc chúng ta nhận ra rằng Đức Chúa Trời đã tạo ra toàn cõi vũ trụ và mọi vật, sẽ dẫn chúng ta đến nhận thức sự thờ phượng cách khiêm nhường. Trước 1 Đức Chúa Trời vĩ đại, con người chúng ta không là gì cả, chỉ như cào cào, nhưng chính Ngài là Đấng ngự trên vòm che quả đất, Đấng giương các tầng trời ra như cái màn, và căng chúng ra như trại để ở (Ê-sai 40:22)
Việc chúng ta thờ phượng Đức Chúa Trời mà không hạ mình và đầu phục Ngài thì chúng ta đã hạ thấp giá trị quyền năng vĩ đại của Ngài. Ngài là Đấng tạo hoá, chúng ta là tạo vật của Ngài
- Sáng 1:1 “ban đầu Đức Chúa Trời dựng nên trời và đất
- Sáng 1:17 “Đức Chúa Trời sáng tạo nên loài người
- Ê-sai 45:12 “Chính Ta đã tạo ra quả đất, và sáng tạo loài người
- Giăng 1:1-3 “Muôn vật đều do Ngài dựng nên
Ngài tạo dựng -> duy trì - và bảo tồn muôn vật
Có phải sau khi kêu gọi bước vào sự ca ngợi với lời cảm tạ (phần 1), tác giả bắt đầu chuyển trọng tâm vào sự thờ phượng chân thật không giả dối. Dân của Đức Chúa Trời thờ phượng Ngài vì Ngài vừa là Đấng Tạo Hóa, vừa là Đấng dẫn dắt (Ngài tạo dựng và Ngài duy trì). Chúng ta là dân đồng cỏ của Ngài, là chiên do Ngài dẫn dắt
- Thi Thiên 23:1–3 “Ngài là Đấng chăn giữ tôi, tôi sẽ chẳng thiếu thốn gì,...
- Giăng 10:11 Đấng chăn chiên nhân lành
Người chăn dẫn dắt. Con chiên vâng theo
- Sự ca ngợi không chỉ là ca hát, nhưng còn là một nếp sống vâng phục và tin cậy vào sự dẫn dắt của Ngài
- Sự thờ phượng không chỉ diễn ra trong giờ nhóm, mà còn là một nếp sống thuận phục ý muốn Ngài.
Vậy điều gì xảy ra khi không vâng lời? có thể lúc vâng lúc không dc không?. Đây là 1 ví dụ điển hình về hậu quả của sự không vâng lời của dân Ysoraen sau khi rời khỏi Ai-cập
III. LỜI KHUYÊN THUẬN PHỤC (cảnh báo chống lại cứng lòng) (7b-11)
7b Ngày nay nếu các ngươi nghe tiếng Ngài, 8Thì chớ cứng lòng như tại Mê-ri-ba, Như ngày Ma-sa trong hoang mạc. 9Là nơi tổ phụ các ngươi đã thử Ta, Dò xét Ta và thấy công việc Ta. 10Trong bốn mươi năm, Ta ghê tởm thế hệ nầy, Ta phán: “Đó là một dân có lòng lầm lạc, Chẳng nhận biết đường lối Ta.” 11Vì thế, Ta nổi giận mà thề rằng: “Họ sẽ chẳng bao giờ bước vào sự an nghỉ của Ta.”
Thi thiên 95 chuyển sang 1 lời cảnh báo “Ai nghe tiếng Chúa, thì chớ cứng lòng, nhưng nên đáp ứng ngay lập tức, không trì hoãn. Vì bỏ qua sứ điệp của Chúa có nghĩa là bỏ lỡ phước hạnh của Ngài, đánh mất niềm vui thiên thượng.
Dân Y-sơ-ra-ên đã không tôn vinh Đức Chúa Trời bằng sự vâng phục. Họ cứng lòng, phàn nàn và xoay bỏ Ngài, mặc dù Chúa đã làm những phép lạ kỳ diệu thay cho họ. Sự cố tình không vâng lời đã xảy ra khi dân Ysoraen tiến dần về vùng Đất Hứa (xứ đượm sữa và mật)
Mê-ri-ba: “tranh cãi / gây chuyện”. Ma-sa: “thử / dò xét” hai tên này được đặt cho Rê-phi-đim – nơi mà dân sự đã than phiền cay đắng về việc Chúa không chu cấp nước uống cho họ (Xuất 17:1-7), và việc than phiền này xảy ra (vừa) sau khi Ngài ban nước uống cho họ (Xuất 15:22-26) cung cấp thức ăn cho họ (Xuất 16:13-14) – nước đắng Ma-ra và Ma-na chim cút
Sự vâng lời có cấp độ, càng vâng lời càng khiêm nhường
Sự bất tuân cũng có cấp độ, càng không vâng lời càng cay đắng
Thái độ không vâng lời này lại tiếp tục khi dân Ysoraen từ chối tiến vào Canaan khi họ đến biên giới. Chính thái độ cứng lòng đã dẫn đến phản loạn (Dân số 14:1-4) Họ phản loạn như thế nào mà Đức Chúa Trời trừng phạt họ bằng 40 năm lưu lạc trong đồng vắng, ngăn cản cả 1 thế hệ vào Đất hứa, Ngài không cho họ dc an nghỉ tại Canaan, cho đến khi 1 thế hệ sẵn sàng vâng lời được dấy lên
Cả hội chúng cất tiếng la lớn (thay vì cất tiếng ca ngợi); dân chúng khóc than trong đêm đó, 2Tất cả dân Y-sơ-ra-ên phàn nàn với Môi-se và A-rôn; cả hội chúng nói với hai ông: “Phải chi chúng tôi chết trong đất Ai Cập hay chết trong hoang mạc nầy cho rồi! (thái độ khinh miệt lãnh đạo) 3Tại sao Đức Giê-hô-va dẫn chúng tôi vào đất nầy để ngã chết bởi gươm? (phẫn nộ) Vợ con chúng tôi sẽ bị giặc bắt đi (bắt chưa, họ tiên tri cho chính họ trong sự tiêu cự). Chúng tôi quay trở lại Ai Cập không tốt hơn sao?”(thối lui, thà nô lệ hơn là tự do, chơi dơ thích hơn ở sạch) 4Rồi họ nói với nhau: “Chúng ta hãy lập một người lãnh đạo và trở về Ai Cập.”) (nổi loạn, chống đối, tự lập lãnh đạo theo ý riêng, để quay về làm nô lệ)
Tác giả Heboro cũng dùng Thi thiên 95 để cảnh tỉnh cho tín hữu thời Tân Ước (Heboro 3:7-11 Thánh Linh phán “Ngày nay nếu các ngươi nghe tiếng Ngài, thì chớ cứng lòng như lúc nổi loạn, trong ngày thử thách ở hoang mạc)
Thi thiên 95:7-11 = Heboro 3:7-11
Nhắc nhở rằng đừng lặp lại sự cứng lòng của dân Ysoraen và “ngày nay”, là cơ hội để chúng ta nghe, đáp ứng, bước đi theo lời của Ngài.
Sự cứng lòng sẽ không giúp cho chúng ta tận hưởng được "sự an nghỉ" của Đức Chúa Trời. Phục truyền 1:35 “không một ai thuộc thế hệ gian ác nầy được thấy xứ sở tốt đẹp” Chúng ta cũng sẽ không thể vui hưởng sự tốt đẹp Ngài ban cho vì những sai lầm mà chúng ta đã gây ra
Dân Ysoraen đã chứng kiến phép lạ Ngài làm trên họ, nhưng vẫn than phiền. CDN từ chối làm theo ý muốn của Ngài mà lại than thở rằng Chúa không quan tâm đến quyền lợi của tôi. Đây là lời cảnh tỉnh “CHỚ CỨNG LÒNG”
Tin cậy có nghĩa là vâng lời. Thờ phượng có nghĩa là đầu phục.
Những người thờ phượng Chúa phải lắng nghe, vâng theo Ngài. Việc phớt lờ tiếng của Đức Thánh Linh sẽ làm cho chúng ta ngày càng khó nhận biết ước muốn của Ngài, hậu quả sau cùng là cơn thịnh nộ của Đức Chúa Trời sẽ giáng xuống.
Đức Chúa Trời muốn chúng ta bước vào sự hiện diện và sự yên nghỉ của Ngài để chúng ta không bỏ lỡ phước hạnh mà Ngài đã sẵn có cho chúng ta.
Đừng như cậu bé đã nghi ngờ sự bảo vệ của người cha với mình, cậu đã nhìn xuống mà không nhìn lên nắm lấy tay người cha dẫn mình đi tiếp, kết quả cậu đã không ngắm cảnh bình minh tuyệt đẹp bên sườn dốc
Kết luận
Thi thiên 95 không chỉ là lời kêu gọi dành riêng cho dân Ysoraen mà thôi, mà còn là lời khích lệ nhắc nhở cho mỗi đời sống của con dân Chúa ngày nay. Một lời kêu gọi
- bước vào sự hiện diện của Chúa với lòng thành thật,
- đến với Chúa bằng niềm vui của sự biết ơn,
- cảnh tỉnh đừng lặp lại sai lầm của thế hệ trước để không mất phước hạnh
Sự thờ phượng của HT sẽ luôn gắn liền với sự vâng phục trọn vẹn, luôn có sự vâng lời và không hề có bóng dáng của sự cứng lòng
Vậy hôm nay, khi bước ra khỏi nơi nhóm này, hãy mang theo một tấm lòng mềm mại, thuận phục, tin cậy và sẵn sàng vâng lời Ngài. Hãy để mỗi lời ca, mỗi tiếng hát mà chúng ta cất lên, quyết định cách chúng ta sống, cách chúng ta thờ phượng Chúa mỗi ngày, và dâng của lễ xứng đáng cho vua vinh hiển. Nguyện xin sự ngợi khen sống động và sự thờ phượng sâu nhiệm giúp con dân Chúa càng ngày càng kinh nghiệm Chúa nhiều hơn. Amen
- Revival Church -