Thi Thiên 23 là một Thi Thiên được nhiều người ưa thích. một bức tranh tuyệt đẹp về một người chăn yêu thương, nói về mối tương giao với Đức Chúa Trời - sự tương giao trong sự thờ phượng. Tựa đề của thi thiên 23 - Đấng Chăn Thiên Thượng, thể hiện mối quan tâm và sự chăm sóc ân cần của Ngài đối với dân sự của Ngài. Những ai thuộc về Ngài đều là đối tượng được quan tâm và chăm sóc trong tình yêu của Ngài.
Thi thiên 23, Được viết bởi vua Đa-vít – người từng trải qua những ngày tháng chăn chiên lặng lẽ đến những năm tháng trốn chạy đầy nguy hiểm, đây không chỉ là một lời cầu nguyện, mà còn là một lời công bố mạnh mẽ vào sự chăm sóc của Đức Chúa Trời. Ngài chăm lo cho dân sự của Ngài như người chăn chăm lo cho bầy chiên của mình
"Đức Giê-hô-va là Đấng chăn giữ tôi, tôi sẽ chẳng thiếu thốn gì." Một lời xác nhận quả quyết cho sự bình an, yên ninh ở trong vòng tay của người chăn. Hình ảnh Đức Chúa Trời được ví như người chăn chiên – một hình ảnh gần gũi với người dân Israel – cho thấy Ngài không ở xa, mà là Đấng luôn gần gũi, biết rõ từng nhu cầu của con dân Ngài. Với Đa-vít, được Chúa chăn giữ nghĩa là không lo thiếu thốn, không sợ nguy hiểm, Ngài là Đấng quan phòng trọn vẹn.
(con chiên có phải là con cừu? Về mặt sinh học thì không có khác biệt, đây là 1 loài động vật, nhưng khác về mặt ngữ cảnh trong tiếng Việt và trong Kinh Thánh. "chiên" là từ Hán-Việt, còn "cừu" là từ thuần Việt, Cả hai đều chỉ loài cừu – loài động vật được con người thuần hóa, thường nuôi để lấy lông, sữa và thịt)
Văn hoá thời bấy giờ, người chăn xứ Palestine sẽ đặt tên riêng cho từng con chiên, trong ngày họ sẽ gọi từng con chiên lại xoa đầu, chải lông và nói chuyện với nó. Các con chiên sẽ thoả lòng sau khi được chăm sóc cách cá nhân, mục đích của việc này là tạo mối tương quan khắng khít giữa người chăn và bầy của mình. Thỉnh thoảng, nhóm người chăn cùng dẫn bầy chiên vào thung lũng tìm thức ăn cho bầy mình, họ gặp nhau và chia sẻ cho nhau cách tin tức hay những câu chuyện đời sống, sau khi cuộc trò chuyện kết thúc, người chăn sẽ phát ra 1 tiếng gọi mà tất cả các con chiên trong bầy đều nhận biết được đó là tiếng chủ mình. Giữa những bầy chiên xen lẫn vào nhau, những con chiên thuộc bầy của chủ mình sẽ tự tách ra và đi theo tiếng gọi của chủ mình. Tất cả chiên của người chăn sẽ di chuyển theo hướng tiếng gọi và theo chủ mình suốt đường.
(Giăng 10:14) "Ta là người chăn nhân lành. Ta biết chiên Ta, và chiên Ta biết Ta"
Đây là một hình ảnh tuyệt vời về Đấng chăn thiên thượng của chúng ta, Ngài biết đích danh mỗi một người trong chúng ta. Ngài luôn chăm sóc chúng ta, như người chăn chăm sóc bầy chiên của mình từng tên một. Người thường chăn dẫn chiên mình ra ngoài vào buổi sáng sớm để cho chiên ăn, bất luận mùa nào cũng phải cho chiên ăn, Vào những tháng mùa đông, người chăn sẽ mang những bụi cây nhỏ vào chuồng để nuôi chúng. Đây là một mẫu mực về tầm quan trọng của sự thờ phượng một cách chặt chẽ, dù lúc thuận cảnh hay nghịch cảnh, sự thờ phượng giúp chúng ta nhận được sự nuôi dưỡng thuộc linh mà chúng ta cần, đáp ứng cho câu nói Ngài là muôn nhu cầu của con
Một phong tục thú vị khác liên quan đến "dòng nước bình tịnh" - "dòng nước yên tĩnh", con chiên có bộ lông khá nặng nề, khi đi ngang qua vùng nước sâu, những bộ lông này sẽ bị ướt, làm cho việc lội qua suối sẽ rất khó khăn, con chiên cũng rất sợ dòng nước chảy xiết, vì bộ lông nặng nề đó sẽ trì lại và kéo nó trượt dài theo dòng nước chảy, vì vậy người chăn phải lấy tảng đá chặn dòng nước lại, tạo thành 1 ao nước yên tĩnh để chiên uống nước vì người chăn phải bảo đảm cho con chiên được ăn no và uống đủ. Đấng chăn thiên thượng biết dân sự của Ngài rất sợ dòng sông chảy siết của cuộc đời này chôn vùi chúng ta, nhưng quyền năng của Ngài đã tạo thành dòng sông yên tĩnh để chúng ta được yên ninh giữa bão tố.
"Ngài khiến chúng ta an nghỉ nơi đồng cỏ xanh tươi, dẫn đến mé nước bình tịnh" đồng cỏ xanh tươi, mé nước bình tịnh sự phục hồi tâm linh. Điều này cho thấy, trong đời sống nhiều bất an, lo toan, Chúa chính là nơi linh hồn ta được nghỉ ngơi, được chữa lành và được làm mới. Chúng ta dễ lắm sẽ bị dòng nước chảy xiết của cuộc đời này bởi bộ lông nặng nề của sự lo toan, tất bật cho cuộc sống. Không ai trong chúng ta có thể tránh khỏi sự mệt mỏi, nhưng có một nơi để trở về, có một năng lực để chúng ta đứng dậy – đó là sự hiện diện yêu thương của Chúa, quyền năng của Chúa làm cho chúng ta được tươi mới, được thoả lòng trong mé nước bình tịnh, với nước hằng sống của Ngài ban cho
Ngay cả trong những thời khắc đen tối nhất, trong "trũng bóng chết", vẫn khẳng định "sẽ chẳng sợ tai họa nào, vì Chúa ở cùng chúng ta, cây trượng và cây gậy của Chúa an ủi tôi” (Cây trượng – 1 cây gậy ngắn, vũ khí để bảo vệ hoặc kỷ luật, tượng trưng cho sức mạnh và năng quyền của Ngài. Cây gậy. – 1 thanh gậy thon dài có đầu móc, dung để kéo con chiên đến gần ng chăn, dẫn nó đi đúng đường, cứu nó khỏi cạm bẫy). Dù bệnh tật, mất mát, cô đơn hay thử thách bao vây chúng ta thì sự hiện diện của Ngài vẫn là điều quý giá nhất giúp con người vững lòng. Thức ăn và nước uống là cần thiết cho sự sống tự nhiên, nhưng Chúa Jesus Christ là cần thiết cho đời sống thuộc linh của chúng ta
Thi Thiên 23 không kết thúc trong u buồn, nhưng hướng đến một tương lai rực rỡ đầy hy vọng: "Trọn đời tôi, phước hạnh và sự thương xót sẽ theo tôi, tôi sẽ ở trong nhà Đức Giê-hô-va, cho đến lâu dài"
Đây không phải là giấc mơ, phải ước ao, mà là sự thật - cuộc sống trong Chúa là một phước hạnh vĩnh cửu. Ngài là Đấng chăn giữ đồng hành với chúng ta qua suốt cuộc đời này, chúng ta sẽ nhận lất sự giúp đỡ liên tục từ Ngài. Chúa không chỉ đồng hành cùng ta hôm nay, mà còn dẫn ta đến tương lai đời đời bên Ngài.
Thi Thiên 23 là bài ca nhẹ nhàng giữa những ồn ào cuộc sống, là sự khích lệ trong những lúc chúng ta mệt mỏi, hay yếu đuối, cũng là nguồn năng lực cho chúng ta trỗi dậy. Bất luận mùa nào người chăn cũng phải cho chiên ăn no uống đủ. Dù hoàn cảnh có ra sao, Chúa vẫn luôn ở đó – chăm sóc, bảo vệ và yêu thương chúng ta. vì Chúa là Đấng thành tín và nhân từ đời đời. Amen